“Công việc mày bây giờ thế nào?” Tôi hỏi một câu quen thuộc mà tôi sẽ hỏi tất cả những người bạn lâu ngày gặp lại.
“Vẫn tốt! Tao về Hà Nội làm rồi.” Vũ trả lời.
“À, vậy hả? Làm ở đây vẫn hơn chứ!”
“Chắc vậy. Mày thì sao?”
“Chả có gì đặc biệt. Từ hồi đó tao vẫn vậy thôi.”
“Vẫn làm chỗ cơ quan đó à?”
“Ừ.”
“Thế còn chuyệ tình cảm thì sao? Thấy bảo mày có bạn gái cũng lâu rồi hả?”
“Ừ”
Tính ra cũng đã hơn một năm rồi kể từ khi tôi và Vân hẹn hò. Cô ấy kém tôi một tuổi, đang làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Cuộc tình của chúng tô không biết nên mô tả thế nào đây? Đại loại, có thể nói là bình thường.
Bản thân tôi cảm thấy như vậy. Chúng tôi đều là những con người bận rộn, và chỉ có thể dành thời gian cho nhau vào dịp cuối tuần. Chúng tôi cùng nhau làm những điều mọi cặp đôi khác đều làm vào cuối tuần: đi chơi, đi ăn, hay đi xem phim. Không có những sự kiện lớn lao, xáo trộn xảy ra trong mối quan hệ của tôi với Vân. Mọi thứ cứ thế trôi đi, và tiến triển, có thể nói như vậy, khi giờ đây cả tôi và nàng đều đã quen với sự hiện diện của nhau trong cuộc sống mỗi người. Cũng có một vài lần chúng tôi đi chơi xa, đi du lịch cùng nhau, trong những dịp nghỉ lễ. Nhưng cũng khó có thể nói rằng đó là những sự kiện đặc biệt. Tôi không rõ Vân có cho chúng là sự kiện đặc biệt hay khô Và theo sự tuần tự của một cuộc tình, đến lúc một trong hai người, hoặc cả hai người, nghĩ đến hôn nhân. Tôi biết Vân muốn kết hôn. Tuy cô ấy chưa hề nói thẳng ra, nhưng những lời bóng gió rất nhiều. Vân có một niềm tin rằng con gái không nên lấy chồng vào năm hai mươi sáu tuổi, và không ngại cho tôi biết điều đó. Chỉ là cô ấy không nói rằng muốn cưới trước hay sau cái năm hai mươi sáu tuổi đó thôi. Năm nay Vân đã hai mươi lăm tuổi. Nói chung, cuộc tình của tôi đang ở giai đoạn có thể tiến đến hôn nhân. Không phải chỉ Vân, cả gia đình tôi cũng mong tôi sớm thành thân. Mẹ tôi luôn nói rằng tôi đã có công ăn việc làm ổn định và cũng sắp không còn trẻ trung gì nữa, nên đã đến lúc tính chuyện trăm năm. Bà vốn rất hài lòng với Vân. Trong con mắt tất cả mọi người, tôi là một kẻ đã trưởng thành đủ để chuyển sang một giai đoạn mới của cuộc đời: có gia đình riêng.
….
Nhiều người tin rằng những hành động của con người rất ít thay đổi theo năm tháng, đặc biệt khi đưa ra những quyết định. Điều đó có đúng không? Hay còn phụ thuộc vào nhiều điều khác, ví dụ như những hoàn cảnh bên ngoài chẳng hạn. Hoàn cảnh đặc biệt sẽ phát sinh những cách làm đặc biệt, hay ngay cả một hoàn cảnh đặc biệt cũng khó khiến người ta hành động khác với những thói quen, đặc tính vốn đã hình thành nên con người? Người dấn thân có phải người hay thay đổi, hay chính đặc tính của họ là không ngừng dấn thân, và như thế mới là kiên định, trước sau không thay đổi?
Và chính sự cảm nhận thời gian trôi qua quá nhanh ấy là điều đáng buồn nhất của những tháng ngày học trò. Đáng tiếc hơn cả, khi trong những ngày ấy, ta chỉ có đủ kiến văn để cảm nhận lờ mờ, khiến ta luôn cảm thấy lấn cần trong lòng. Khi ta hiểu ra ngọn nguồn nỗi niềm đó là gì thì bi kịch thay ta đã trở thành mất rồi. Giá có thể quay lại để dạy bảo bản thân mình trong quá khứ rằng: hãy tận hưởng những niềm vui, bởi vì chúng sẽ sớm kết thúc một ngày không xa.
* Giá sản phẩm trên đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, ..
<
Hoa Tàn Trong SươngTình yêu là gì mà khiến người ta đau lòng như thế?Hay…
Tiếng vọngTóm tắt:Giải mã hiện thực tâm lý và sự thật cuộc sốngTiếng vọng là…
65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi------------ 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhiMỗi…
Sách Miền đất hứa: Thước phim kỉ niệm - Tặng kèm Card khung cửa hồi…
Ghi Chép Pháp Y - Khi Tử Thi Biết Nói Tác giả Liêu Tiểu ĐaoDịch giả…
Lẽ Sống - Yes To Life In Spite Of Everything Thông thường, nếu một quyển sách…