1, Yêu Đúng Lúc, Gặp Đúng Người
Một câu chuyện ấm áp đáng yêu khiến tất cả mọi người đều vui vẻ. Một câu chuyện đáng yêu khác tiếp nối sau “All in love” của Cố Tây Tước. Cuốn sách được biết đến với tên trân mạng “ĐÚNG NGƯỜI, ĐÚNG THỜI ĐIỂM”.
“Đúng thời điểm, gặp đúng người, không phải là rung động mãnh liệt, mà là yên bình vĩnh cửu.”
Có người nói, Giang An Lan lạnh lùng cao ngạo, vênh váo coi trời bằng vung; Có người nói, trêu trời chọc đất cũng tuyệt đối không được chọc vào Giang An Lan, bởi vì anh ta luôn có thể khiến bạn hối hận chỉ mong làm lại từ đầu; Có người nói, Giang An Lan, đến cả “mặt dày” cũng là đẳng cấp đại thần.
Trong lòng Diêu Viễn, Giang An Lan cũng đã từng là một vật trưng bày có thể nhìn từ xa nhưng chẳng thể lại gần nghịch ngợm.
Mãi cho đến một ngày, anh ép mua ép bán, “meo” một tiếng với cô, cô liền cảm thấy cả thế giới này dường như đã thay đổi.
Anh nói: “Chỉ cần em nhìn thấy anh rồi là sẽ chẳng thèm liếc mắt nhìn người khác nữa đâu.”
Anh nói: “Cái chuyện ép người khác làm bạn gái mình, tôi chỉ làm với Nhược Vi Quân Cố thôi.”
Anh nói: “Anh không biết theo đuổi người khác thế nào, nếu em muốn từ từ thôi thì anh cũng sẽ giảm tốc độ xuống.”
Anh nói: “Tiểu Viễn… anh không lương thiện, nhưng anh tuyệt đối không phụ lòng em.”
Anh yêu à, có cần câu nào câu nấy đều bắt chẹt người khác vậy không?
Thời khắc này, hoa tuyết nhẹ nhàng thả mình rơi xuống trên mái đầu đen mượt của anh, ánh mắt anh vương vấn ý cười mà cũng tràn đầy yêu thương chăm sóc: “Về sau anh là do em quản lý rồi.”
Nếu có thể chia ly thì đều không phải yêu nhất. Rời đi không được mới là số trời đã định.
2, Anh Không Muốn Để Em Một Mình
Cuộc đời con người ngắn ngủi, chúng ta luôn cố gắng tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài ngườ là những người bước lên “chuyến tàu cuối” của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi…
Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người.
Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại những bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy.