Mỗi người sinh ra trên đời này đều mang riêng mình một số mệnh, số mệnh của anh là để bảo vệ em. Thế nhưng, anh không phải là một thiên thần, không thể xuất hiện bên cạnh em bất cứ lúc nào em cần tới, vậy nên anh chỉ biết đứng nhìn em từ xa, lặng lẽ đi sau lưng em, lặng lẽ bảo vệ em tránh xa khỏi những điều bất trắc. Cho tới ngày em mỉm cười, hỏi anh có yêu em không, anh thật ngốc khi không đủ can đảm để trả lời rằng có, anh sợ mình sẽ chẳng mang đến điều gì tốt đẹp. Nhưng rồi rất nhanh sau đó, khi hằng ngày không còn được nhìn thấy em cười, anh lại không thể giả vờ lạnh lùng được nữa, bởi từ lâu, cuộc sống của anh đã không thể thiếu vắng em nữa rồi.
Anh không biết làm gì hơn ngoại trừ để em một lần nữa sống lại với cảm xúc khi lần đầu tiên quay lại nhìn anh đứng dưới giàn hoa tử đằng màu tím biếc ấy. Từ giây phút đó, ánh mắt em đã ngập tràn hình bóng của anh, phải vậy không?
Anh Không Muốn Để Em Một Mình (Tái Bản 2019)
Cuộc đời con người ngắn ngủi, chúng ta luôn cố gắng tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài ngườ là những người bước lên “chuyến tàu cuối” của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi…
Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người.
Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại những bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy.