Categories: Sách văn học

Combo Sách Cho Người Đam Mê Với Những Chuyến Đi : Đi Bộ Xuyên Việt Với Cây Đàn Guitar + Du Ký Xanh – Hành Trình Cứu Biển + Đi Rong Trên Những Múi Giờ + Đi Như Tờ Giấy Trắng + Đá Nhọn Vực Sâu

Đi Bộ Xuyên Việt Với Cây Đàn Guitar

Đi bộ xuyên Việt với hành trang là cây đàn guitar và không đồng trong túi là một quyết định hẳn nhiều người sẽ cho là điên rồ. Nhưng với Hồ Nhật Hà, đó lại hành trình mang nhiều ý nghĩa. Hành trình này không chỉ để thử thách những giới hạn của bản thân mà còn là hành trình kết nối với thiên nhiên và mọi người trên khắp dải đất hình chữ S thân thương.

Mang trong mình đức tin của gã lang thang, những nghi ngại, khó khăn trên đường kể cả phải ngủ trong căn nhà hoang giữa trời mưa to, hay những khi cô đơn, hoang mang không biết hành trình này sẽ đi tới đâu… chỉ càng thắp sáng ý chí tiếp tục dấn bước. Và chính chân trời không biết điều gì phía trước lại mở ra rất nhiều điều kỳ diệu thôi thúc ta bước đi khám phá. Từng bước chân qua 2.300 km, 113 ngày đi bộ xuyên Việt với cây đàn guitar đọng lại nhiều câu chuyện, những khúc ca vang vọng về vẻ đẹp cuộc sống, vẻ đẹp thiên nhiên và đặc biệt là vẻ đẹp của những con người chân tình nghĩa hiệp.

Hy vọng, những câu chuyện trong cuốn sách này sẽ gợi cảm hứng để bạn dám sống ước mơ và không ngừng trải nghiệm khám phá.

TRÍCH ĐOẠN NỔI BẬT:

“Và gã có một ý tưởng. Gã có một trò chơi. Người chơi không ai khác là chính gã. Gã sẽ đi kiểm chứng về tình thương của người Việt. Gã sẽ đi đến mọi miền đất nước để kiểm chứng người Việt Nam thật sự như thế nào. Gã sẽ thử thách khả năng sinh tồn, thử để ước mơ của mình lần nữa sống lại. Và gã quyết định đi bộ xuyên Việt mà không mang tiền.”

“Giữa khuya tôi tỉnh giấc vì những giọt nước rơi vào mặt. Mưa hay nước từ sóng biển thế? Mưa thật rồi! Hy vọng đừng to quá. Tôi ngước lên trời cao, những áng mây đen loáng thoáng lướt nhẹ qua mặt trăng. Nối theo ánh nhìn dựng thẳng lên là hàng dương cao vút. Cảm giác hòa mình vào tự nhiên khiến thời gian cũng trở nên lắng đọng. Tôi ngắm mãi ánh trăng như sợ mình sẽ không còn cơ hội được ngắm cảnh tượng này thêm lần nào nữa. Tôi ngắm mãi, ngắm mã”

“Tôi nghĩ về những cô chú, anh chị đã giúp đỡ tôi trên hành trình. Họ đều là những người lao động khá vất vả. Đồng tiền kiếm được với họ cũng rất khó khăn, nhưng khi gặp tôi họ đã mở lòng giúp đỡ mà không cần nhận lại bất cứ điều gì. Và tôi nghĩ họ đã lựa chọn trở thành người tử tế dù đang trong hoàn cảnh như thế nào đi nữa. Ơn Chúa! Điều đó thật là phúc lành!”

Du Ký Xanh – Hành Trình Cứu Biển

Ghi lại hành trình đi chụp ảnh rác thải nhựa gây ô nhiểm khắp Việt Nam của nhiếp ảnh gia Lekima Hùng. Hùng Lekima đã đi gần 7000km trong đó có 3.269km bờ biển từ Bắc chí Nam bằng xe máy.

– Bố cục: Gồm 3 phần: Trước hành trình; Chặng đầu của hành trình; Chặng thứ hai của hành trình.

– Văn phong: Giản dị, chân thực.

Trích đoạn:

Máy ảnh của tôi đã ghi lại những nơi… toàn rác. Những dòng sông, những con người oằn mình trong rác. Câu chuyện tôi sắp kể dưới đây sẽ chẳng phải một câu chuyện hấp dẫn và thú vị, nhưng tôi nghĩ đó là một câu chuyện có ích. Tôi chỉ là một cá nhân với khả năng có hạn nhưng tôi tin một hành động nhỏ, thiết thực sẽ lan ra thành nhiều hành động tốt đẹp và lớn lao hơn…

“Tôi lấy bản đồ Việt Nam, dải đất hình chữ S hiện ra cong cong thật đẹp. 3.260km đường bờ biển – tôi đọc con số trên bản đồ. “Biển – cảnh đẹp – rác thải – ung thư…”, “Việt Nam đứng thứ tư trên thế giới về ô nhiễm biển”, những từ khóa cứ lần lượt lướt qua trong đầu tôi. Bhutan có tới 72% diện tích được che phủ bởi rừng, chính việc trồng rừng đã biến một đất nước có đặc điểm địa lí toàn núi non thành một lá phổi xanh khổng lồ như thế. Họ đã biến yếu thế thành lợi thế. Còn chúng ta, 3.260km đường bờ biển chẳng phải là một lợi thế quá lớn hay sao? Vậy nhưng lợi thế ấy không những chưa được phát huy hết mà còn bị đe dọa bởi ô nhiễm trắng. “Tại sao không thực hiện một chuyến “phototour” ở chính đất nước mình, đi dọc bờ biển, nhưng lần này không chụp cảnh đẹp, mà chụp Rác – Rác thải nhựa ở biển nhỉ? – Ý tưởng ấy lóe lên trong đầu tôi và không lâu sau đó, tôi lên kế hoạch cho chuyến đi để đời này”.

“Ở Diêm Phố, máy ảnh của tôi hoạt động hết công suất. Qua bất kì chỗ nào tôi cũng chụp được những bức ảnh về thực trạng rác, phải nói là khủng khiếp và xót xa. Rừng cây chi chít túi ni-lông, gọi là rừng cây ni-lông thì đúng hơn. Tôi chụp quên cả ăn trưa, chụp đến lúc nắng tắt. Trời tối rất nhanh, lúc này tôi muốn qua sống nhưng tìm mãi không được đò chiều, tôi cảm giác mình sắp bị bỏ lại thì may mắn người chở đò xuất hiện. “

“Anh có tin không, chúng tôi có một vườn cây hoa trái sum sê nhờ bón phân bón khoáng hữu cơ do tái chế rác thải đấy”. Tôi mắt tròn mắt dẹt không tin vào tai mình. Chị dẫn tôi ra sau khu nhà máy. Thật không thể tin được, một vườn cây sum sê hoa trái. Rau xanh mướt, dưa lúc lỉu. Bao ngày, ống kính chỉ ghi lại những cảnh rác, túi ni-lông, cuộc sống ngập trong ô nhiễm, giờ đến với vườn cây này, đến với nhà máy xử lí rác thải, giống như một cơn mưa mùa hạ tưới tắm những ngày oi nồng. Tôi đi vào vườn cây mà như đi vào xứ sở thần tiên.

Đi Rong Trên Những Múi Giờ

Đi rong trên những múi giờ là cuốn sách gồm 19 bài viết về cuộc hành trình khám phá các quốc gia nằm trải rộng trên ba châu lục Á, Âu, Phi dưới cái nhìn của một người Mỹ gốc Việt hòa trộn trong mình cả hai nền văn hóa Đông – Tây. 

Nét đặc biệt ở cuốn dy ký này là với giọng văn dí dỏm nhưng không kém phần chiêm nghiệm sâu sắc, tác giả khiến độc giả không thôi tò mò, ngạc nhiên, hứng khởi trước từng cánh cửa du quan hấp dẫn, để biết những điều mà có khi google và những tour du lịch không mang lại được. Ví như: Vì sao người Bangladesh múa tay liên tục như một vũ điệu và luôn mang theo vòng nhang? Và vì sao dưới cái nắng đỏ lửa 40 độ, đền Baitul Mukarram vẫn mát lạnh chân trần? Chúng ta sẽ nhìn thấy gì khi đứng ở đường kinh tuyến gốc Greenwich? Đường biên giới ở châu Âu có gì đặc biệt? Đường vào kim tự tháp Kheops để chiêm ngưỡng quan tài của Pharaoh vĩ đại nhất Ai Cập có gì? Công dân số một của Brussels là ai?

Từng chuyến đi rong của tác giả là “từng chuyến lộng lẫy thanh xuân, rực rỡ thanh xuân, nối dài thanh xuân”, đi để thỏa nỗi khao khát tuổi trẻ – cú chạm thật mạnh vào bụi đất của từng xứ sở trên thân thể địa cầu.

Trích dẫn:

Và tôi nghĩ, ước mơ vòng quanh thế giới, từ miền cực Bắc tuyết rơi trắng xóa, đến đồng cỏ xavan khô cằn sỏi đá, sa mạc cát vàng nắng gắt ở châu Phi, đi dọc sông Nile, Amazon, Danube, Mekong xanh trong, ghé Rio de Janeiro với những thân hình bốc lửa, New York đêm dài không ngủ, London trầm mặc bên tiếng chuông tháp Big Ben, Buenos Aires rợp trời phượng tím, rồi Lumbini, Jerusalem, Bethlehem tâm linh khởi nguồn các tôn giáo… đều bắt đầu từ tấm bản đồ và cảm hứng năm xưa của thầy cô. Tấm bản đồ ấy, như một người bạn thiếu thời, nằm trong trí nhớ âm thầm, theo chân tôi không rời nửa bước. Từ trang sách, hình vẽ, quả địa cầu và các bài giảng, tôi hiên ngang đi ra thế giới bằng cái nhìn tò mò, khắc khoải của gã thanh niên ngoài ba mươi với bao chìm nổi, buồn thương.

Hơn 24 tiếng đồng hồ hiếm hoi rảo bước khắp Dhaka, tôi để ý khuôn mặt đàn ông xứ này lúc nào cũng hiện lên nỗi dàu dàu khó tả. Những đôi mắt đen nhánh không thể nào buồn hơn, luôn né ống kính chụp hình, ám ảnh tôi nhiều ngày sau đó. Tôi nhận ra sự thở than, oán trách cuộc đời của mình trước khó khăn đều trở thành vô nghĩa khi đứng giữa lòng Dhaka rực rỡ. Phải sống, bằng bất cứ giá nào cũng phải vươn lên giữa bần cùng và đói khát là cách mà Abdullah nói với tôi về đất nước yêu quý của mình.

Đi Như Tờ Giấy Trắng

Cuốn sách là những trang viết về trải nghiệm du lịch ở những vùng đất từ lạ đến quen, từ nước ngoài về Việt Nam. Các trang du ký thú vị, đầy màu sắc, độc đáo bởi được tạo nên dưới con mắt của một nữ họa sĩ, yêu tự do, yêu thiên nhiên, yêu những chuyến đi. Miền đất lạ có Mông Cổ, Úc, Đức, Ai Cậ miền quen có vùng Tây Bắc, Huế, Ninh Bình, miệt miền Tây sông nước. Thế giới ngoài kia là bao la, rộng lớn, những chuyến đi xa đều thật tuyệt và để lại nhiều trải nghiệm giá trị, nhưng "trước khi bạn ra với thế giới bao la ngoài kia, bạn cần phải hiểu mình, hiểu về nơi chốn đã cho mình hình hài, cái tên, giọng nói. Hiểu biết của bạn về các quốc gia khác có nhiều bao nhiêu, bạn vẫn chưa là người lữ hành đúng nghĩa, nếu như bạn thiếu hiểu biết về quê hương bản quán.

TRÍCH ĐOẠN:

Tôi luôn thấy Melbourne có gì đó rất giống Hà Nội. Tinh tế và đầy màu sắc nhưng không dễ thấy, nếu bạn luôn vội vã hay để những xô bồ bề ngoài che lấp. Những sắc màu nghệ thuật và sự hiện diện của thiên nhiên nơi phố xá ấy thu hút và cuốn tôi đi. Đi bao nhiêu cũng chưa đủ để hiểu. Hiểu bao nhiêu cũng chưa thấy sâu. Biết bao nhiêu cũng vẫn còn thiếu. Đó là điều đặc biệt của thành phố ấy, một trong số những xứ người mang lại cho tôi rất nhiều cảm xúc không chỉ từ vẻ đẹp hiển nhiên của phố, của rừng hay biển. Một nơi mà tôi thấy mình may mắn và hạnh phúc khi được chuyến du hành đưa tới.

Ai đã từng trải qua những chiều hoàng hôn Phi châu đều không dễ quên được sắc màu rực rỡ ấy, những sắc màu nguyên sơ lộng lẫy của thiên nhiên mà khi chỉ nhìn qua tôi đã vội vã cho là sến súa. Chiều hoàng hôn châu Phi đã dạy cho tôi một bài học thấm thía về sự cẩn trọng trong nhận định. Phải chăng sự thơ ngây bản năng của ta đã nhanh chóng mất đi khi ta ngày một lớn khôn? Tâm hồn ta đã nhuốm bao nhiêu bụi trần để rồi luôn hoài nghi mọi thứ và quen dần với cuộc sống đầy những kết luận chủ quan vội vã? Khi ngồi trước khu lều chung, nhâm nhi tách Arabica thơm lừng trong tiếng chim hót ríu ran trên đồng cỏ, tôi đã không tin nổi những gì đang diễn ra. Một vầng thái dương rừng rực đỏ, vùn vụt trôi trong không trung, mang theo những áng mây màu cam, hồng, vàng, rồi nhanh chóng biến mất sau rừng cây bên lều. Gần như cùng lúc đó, trên bầu trời xuất hiện một vầng trắng, cứ lớn dần, lớn dần, vùn vụt dâng cao, cũng nhanh không kém. Mặt trăng. Một vầng trăng khổng lồ lơ lửng ngay trên đầu, hắt luồng sáng huyền hoặc đầy bí ẩn xuống cánh đồng cỏ nơi tôi đang ngồi. Toàn bộ quá trình ấy có lẽ chỉ diễn ra trong vài phút, nhanh tới nỗi tôi không kịp bấm tấm ảnh nào trong một nỗi bàng hoàng đến ngây dại.

Đá Nhọn Vực Sâu

Cuốn sách viết về trải nghiệm Sơn Đoòng của tác giả Vân Anh – một người tên tuổi trong hoạt động về giới, phụ nữ, trẻ em ở Việt Nam. Thông qua những gì đã trải qua trong suốt chuyến đi Vân Anh xâu chuỗi lại những kỷ niệm thời ấu thơ, kỷ niệm về mẹ, gia đình cho tới khi trưởng thành hòa vào chuyến đi trải nghiệm quý giá Sơn Đoòng rồi qua đó đúc kết được nhiều giá trị cho bản thân:

  • Đất nước Việt Nam tuyệt đẹp, cần được bảo vệ giữ gìn.
  • Gia đình là nhân tố quan trọng ảnh hưởng lớn tới tính cách của con người
  • Chiến thắng lớn nhất là chiến thắng bản thân mình
  • Dù không có ai ở bên cạnh ta, hãy đánh thức sức mạnh bên trong, đó là sức mạnh vĩ đại nhất.
  • Đối với những người phụ nữ, bà gửi gắm thông điệp, đừng phụ thuộc vào đàn ông: HÃY DỰA VÀO SỨC MẠNH CỦA CHÍNH MÌNH. ĐỪNG CHỜ!

Cuối cùng cho dù ngọn núi “đá nhọn, vực sâu” đến đâu cũng không nhọn và sâu bằng, đá nhọn vực sâu trong cuộc đời do con người dựng lên vì bản thân con người luôn có nguy cơ gục ngã vì sợ hãi và bất ngờ. Nhưng nếu bạn vượt qua nó, đơn độc vượt qua, chúng ta sẽ trưởng  thành nhiều hơn và hạnh phúc hơn.

Mời các bạn đón đọc!

Giá sản phẩm trên đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Tuy nhiên tuỳ vào từng loại sản phẩm hoặc phương thức, địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, …

vinhquang

Share
Published by
vinhquang

Bài mới đăng

Hoa Tàn Trong Sương _SKY

Hoa Tàn Trong SươngTình yêu là gì mà khiến người ta đau lòng như thế?Hay…

1 năm ago

Tiếng vọng

Tiếng vọngTóm tắt:Giải mã hiện thực tâm lý và sự thật cuộc sốngTiếng vọng là…

1 năm ago

65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi

65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi------------ 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhiMỗi…

1 năm ago

Ghi Chép Pháp Y – Khi Tử Thi Biết Nói ( az)

Ghi Chép Pháp Y - Khi Tử Thi Biết Nói Tác giả Liêu Tiểu ĐaoDịch giả…

1 năm ago

Lẽ Sống – Yes To Life In Spite Of Everything _FN

Lẽ Sống - Yes To Life In Spite Of Everything Thông thường, nếu một quyển sách…

1 năm ago