Categories: Sách văn học

Cô Gái Hà Nội Mập Mặc Burqa

Cô Gái Hà Nội Mập Mặc Burqa

Cô Gái Hà Nội Mập Mặc Burqa kể về chuyến phiêu lưu đổi đời của một cô gái Sài Gòn đến Pakistan tìm gặp người mình yêu. Câu chuyện là bức tranh, kiểu, siêu nhiều màu sắc được vẽ lên bởi tình yêu, tôn giáo, khát vọng tự do cá nhân, sự chia ly và tái hợp. Nó khắc hoạ thân phận của hàng đống tầng lớp trong xã hội loài người: tiểu thương Instagram, bà bán chè bưởi, nhân viên văn phòng, nhà kinh doanh địa ốc, pêđê, Taliban fan club, mèo, lái xe taxi, phóng viên vân vân và vân vân.

“… Anh hải quan có bộ mặt ngầu lạnh tanh. Ảnh hết lật trang trước rồi lật trang sau cái hộ chiếu của tôi, săm soi ba lần bảy lượt. Ảnh ngóc đầu lên hỏi:
“Em đi sang Pakistan với mục đích gì?”
“Dạ con đi du lịch.”, tôi phịa ra một lý do khác gọn gàng hơn.
“Em đi du lịch gì bên đấy?”, anh hải quan hỏi.
“Dạ con đi leo núi.”
Ảnh dòm tôi từ đầu tới chân. Tôi không biết mình có bốc phét quá ngu về chuyện leo núi không, nhìn vào cái hình thể một mét sáu, nặng bảy chục ký lô này, chẳng ai tin được là tôi đang đi leo núi ở Pakistan. Mà thậm chí kể cả khi tôi không nhắc tới chuyện leo núi thì cũng khó có ai lại đi liên kết giữa tôi và chuyến đi một mình tới Pakistan cả. Tôi nói cho bạn biết, tôi sinh ra ở quận Nhứt, Sài Gòn, và tôi cực kỳ diêm dúa, và tôi hợp thời trang. Tôi là một fashionista. Tôi là cái dạng sẽ đi từ chân tháp Bitexco ra chợ Bến Thành bằng taxi. Nếu ai đó bắt tôi phải đi bộ thì tôi sẽ than trời than đất, mặc dù trên đường đi kiểu gì tôi cũng chụp cỡ hai chục cái selfie là ít. Tôi là dạng như vậy đó. Có cả đống dạng người trên đời, nếu bạn thuộc dạng này thì hiếm khi bạn làm mấy việc mà dạng kia làm và ngược lại. Nếu bạn là dân fashionista ở quận Nhứt thì hiếm khi nào bạn đi đâu đó một mình tới mấy chỗ không có tính chất phông nền cao. Kiểu, nếu một đứa con gái như tôi nói với bạn rằng nó sắp đi ra nước ngoài chơi thì bạn sẽ liên hệ ngay tới mấy cái trung tâm mua sắm ở Singapore, Hồng Kông các kiểu.
“Em đi một mình à?”, ảnh trợn mắt.
“Dạ con đi theo tour.”, tôi phịa một trăm phần trăm.
“Tour nào đâu?”, ảnh nhướn người lên, nhìn sau lưng tôi xem có ai có vẻ đang đi cùng không, nhưng không có. Sau lưng tôi là hai bà già Hàn Quốc đang tụm đầu nói chuyện.
“Em qua bên đó mới nhập vô đoàn ạ.”, tất nhiên chẳng có đoàn nào cả.
Ảnh nhìn tôi bằng một ánh nhìn nửa lườm lườm nửa thương cảm. Ảnh lại cụp mặt xuống săm soi hộ chiếu tiếp. Xong ảnh đưa trả lại cho tôi. Tôi cầm cái hộ chiếu bằng hai tay, cám ơn, rồi tôi chạy tót về phía cửa khởi hành. Tôi chạy huỳnh huỵch trên cái hành lang bằng nhôm và kính dẫn lên cửa máy bay. Tôi suýt quên luôn cái cùi vé ở quầy soát vé. Tôi là người cuối cùng lên máy bay. May phước, cửa vẫn mở. Vậy là tôi đã hết đường về. Tôi đã bước lên lưng cọp. Từ đây trở đi mặc dòng đời đưa đẩy…”

Trích Cô Gái Hà Nội Mập Mặc Burqa

<

vinhquang

Share
Published by
vinhquang

Bài mới đăng

Hoa Tàn Trong Sương _SKY

Hoa Tàn Trong SươngTình yêu là gì mà khiến người ta đau lòng như thế?Hay…

12 tháng ago

Tiếng vọng

Tiếng vọngTóm tắt:Giải mã hiện thực tâm lý và sự thật cuộc sốngTiếng vọng là…

12 tháng ago

65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi

65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi------------ 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhiMỗi…

12 tháng ago

Sách Miền đất hứa: Thước phim kỉ niệm – Tặng kèm Card khung cửa hồi ức – The Promised Neverland – Light Novel – IPM

Sách Miền đất hứa: Thước phim kỉ niệm - Tặng kèm Card khung cửa hồi…

12 tháng ago

Ghi Chép Pháp Y – Khi Tử Thi Biết Nói ( az)

Ghi Chép Pháp Y - Khi Tử Thi Biết Nói Tác giả Liêu Tiểu ĐaoDịch giả…

12 tháng ago

Lẽ Sống – Yes To Life In Spite Of Everything _FN

Lẽ Sống - Yes To Life In Spite Of Everything Thông thường, nếu một quyển sách…

12 tháng ago