Ông tần ngần, rồi cũng bước vào khu khám chuyên khoa thần kinh. Cô thư ký vội lên tiếng :
– Chào ông, thưa ông có hẹn hôm nayNULL
– Vâng, xin chào, tôi là Lê và tôi có hẹn lúc 14h30 với bác sĩ Vũ.
Cô thư ký tìm trong sổ hẹn và nói :
– Thưa ông, tôi đã thấy. Xin ông cho xin thẻ bảo hiểm y tế.
Ông đưa thẻ, cô thư ký bấm vào máy vi tính để kiểm tra và nói:
– Thẻ bảo hiểm của ông chỉ thanh toán 50% với lần khám chuyên khoa.
– Tôi biết, và khoản còn lại tôi sẽ trả bằng tiền mặt là bao nhiêu, thưa cô?
– Thưa ông trả thêm tám chục, và ông có cần thông dịch viên trong lúc bác sĩ khám không?
– Tôi nghĩ là không cần, xin cảm ơn.
Ông trả tiền và ngồi vào dãy ghế trong phòng đợi. Ừ, tiếng Anh thì ông không giỏi, dù nửa cuộc đời sống trên xứ Mỹ. Nhưng ông biết chắc một điều, bác sĩ sẽ hiểu những gì ông nói. Khu khám chuyên khoa này rộng quá, có trên sáu bác sĩ chuyên khoa thần kinh. Và nếu không yêu cầu chắc gì ông sẽ được khám bởi bác sĩ Vũ. Ông thấy hơi mệt, già rồi và khoảng cách hai trăm cây số mà ông phải lái xe đến ba tiếng đồng hồ mới đến, không như hồi xưa đôi khi chỉ có chín chục phút là đến rồi .
Một lúc sau , có cô y tá dẫn ông vào phòng khám và nói :
_Ông vui lòng chờ một chút, bác sĩ Vũ sẽ đến sau vài phút.
Ông nhìn quanh phòng khám: vài chiếc ghế cho bệnh nhân, một gường bệnh và phía sau bàn của bác sĩ có hình chụp bác sĩ cùng vợ và đứa con trai. Ông đến gần để nhìn cho rõ, nhất là đứa bé trông rất dễ thương. Trông rất giống một đứa bé nào đó trong tiềm thức
Nghe tiếng mở cửa, biết bác sĩ vào ông quay lại. Bác sĩ trông thấy ông vội bỏ những y cụ lên bàn để ôm lấy ông :
_Ồ, Ba! Sao ba lên mà con không biết? Ba khỏe không ba? Ba có bị gì không?
Ông cười :
_Ừ, tại hôm nay ba rảnh, chạy lên chơi. Ba khỏe lắm, con biết sức khỏe của ba mà.
Bác sĩ Vũ đóng cửa phòng lại và phân trần :
_Mấy tuần nay, con lại được mời vào hội đồng giám định sức khỏe của tiểu bang, nhiều khi cuối tuần lại họp với hội đồng y khoa. Có lúc ngày thứ bảy cũng không chở thằng Jimmy đi học đàn được.
Nghe nói đến thằng Jimmy, mắt ông sáng lên :
_Thằng Jimmy sao rồi con, và vợ của con khỏe không?
_Dạ, hai mẹ con khỏe lắm. Sau này vợ con chỉ dạy tại một trường nên có thêm thời gian cho Jimmy .
_Vậy thì tốt hơn.
Bác sĩ cầm lấy ống nghe :
_ Ba để con khám tổng quát lại, hình như cũng lâu lắm rồi ba không chịu đi khám.
Ông cười :
_Con biết mà, thần kinh của ba còn vững lắm, và tổng quát thì cũng không có gì. Tại hôm nay ba rảnh, nên chạy lên thôi.
Nói vậy , nhưng ông vẫn để cho bác sĩ khám. Hình như sức khỏe của ông cũng không có gì phàn nàn. Bác sĩ Vũ buông ống nghe và nói những điều không liên quan gì đến sức khỏe:
_Hay là ba dọn lên ở với tụi con. Bây giờ ở San Jose cũng chỉ còn bác, có gì thỉnh thoảng ba chạy xuống thăm.
Không biết con ông đã nói đến lần thứ mấy, nhưng ông vẫn không thể rời thành phố ấy, thành phố mà ông xem như là quê hương của mình, nơi ông trải qua hơn nửa cuộc đời và nơi con ông đã lớn khôn. Nhưng quan trọng nhất là :
_Từ từ thôi, để ba tính, mà lên trên này thì xa Má con quá
Bác sĩ lẳng lặng không dám nói gì, vì biết đã chạm vào vùng cấm. Và không ai dám nói thêm. Cả hai im lặng một lúc và bác sĩ nói:
_Hay là ba ở lại chơi với tụi con rồi ngày mai hãy về.
Ông lắc đầu :
_Không, con cứ làm đi. Ba mới chợt nhớ hôm nay là rằm, nên ba phải về thôi. Hồi nào con đưa hai mẹ con thằng Jimmy xuống ba chơi.
Bác sĩ Vũ chưa kịp trả lời, cánh cửa phòng khám mở ra sau tiếng gõ nhẹ. Cô y tá xuất hiện với vẻ bối rối:
_Tôi xin lỗi, thưa bác sĩ! Có một ca cấp cứu bên khoa ngoại và bên ấy muốn nhờ bác sĩ tham gia hội chẩn.
Ông vội đứng lên :
_Ba khám xong rồi, con lo công việc của con đi. Hồi nào xin nghỉ phép xuống ba chơi.
Bác sĩ theo ông ra ngoài :
_Dạ. Ba về lái xe cẩn thận. Năm nay con xin nghỉ phép ba đi chơi với tụi con đi ba, lâu lắm rồi.
Lên xe, và lái ra xa lộ 680, hình như đoạn xa lộ này ngày càng dài theo năm tháng chồng chất lên ông. Ông biết con trai rất thương mình, nhưng ông không thể nào chen vào cuộc sống của gia đình nó, mà công việc của nó cũng đôi khi hết cả thời gian. Mãi rồi đến khi mặt trời gần tắt nắng ông mới về lại thành phố. Chưa về nhà vội, ông ghé qua nghĩa trang thành phố. Trên đường vô nghĩa trang, ông mua bó hoa hồng vàng. Đậu xe trong bãi xe. Ông lấy ra bó hoa hồng vàng và vài cây nhang mà trong xe ông lúc nào cũng có. Lối đi quen thuộc dẫn ông qua những ngôi mộ với hình cây thánh giá, đến một ngôi mộ với biểu tượng chữ Vạn lẻ loi.
Ông ngồi xuống đặt bó hoa lên ngôi mộ, ông đốt vài cây nhang cắm lên. Đến lúc biết mình không qua khỏi bà ấy từ bỏ ý định chôn cất nơi quê nhà mà muốn yên nghỉ nơi xứ lạ, để được gần con. Ôi người Mẹ đến phút cuối đời cũng không muốn xa con.
Ông trầm ngâm, rồi đốt một điếu thuốc, qua làn khói thuốc ông nhìn vào bia mộ mà một bên là dòng chữ:
Anh và con, đưa em về nơi yên nghỉ
Quê anh xa, mà quê em vời vợi
Mượn đất người cho em
Đất người rồi trước lạ, sau quen.
Ông thì thầm nói với bà :
_Tôi đi thăm con rồi bà, tụi nó khỏe lắm, thằng Jimmy dễ thương quá. Tại tháng này con nó nhiều việc quá. Chắc kỳ hè này, tôi đi chơi với tụi nó vài tuần, vài tuần thôi nhen bà.
Bóng chiều đã buông nhanh, về đến nhà, căn nhà bây giờ thênh thanh với mình ông. Ngồi vào bàn theo thói quen ông lấy ra cuốn sổ chi tiêu. Từ ngày về hưu, với đồng lương hưu khiêm tốn, ông tạo thói quen tự mình cân đối thu chi.để không làm phiền đến ai . Trong phần chi hôm nay ông ghi vào đó:
10 đồng mua hoa thăm bà.
80 đồng, đi thăm con.
Nhìn lại, hơi phân vân vì trong phần diễn giải chi không được hợp lý, ông xóa đi và ghi lại:
80 đồng, tiền chữa bệnh( bệnh nhớ).
Giá sản phẩm trên đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng)…..
Hoa Tàn Trong SươngTình yêu là gì mà khiến người ta đau lòng như thế?Hay…
65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi------------ 65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhiMỗi…
Sách Miền đất hứa: Thước phim kỉ niệm - Tặng kèm Card khung cửa hồi…
Ghi Chép Pháp Y - Khi Tử Thi Biết Nói Tác giả Liêu Tiểu ĐaoDịch giả…
Lẽ Sống - Yes To Life In Spite Of Everything Thông thường, nếu một quyển sách…